Đọc truyện ham muốn tiềm ẩn

của mình. Chiếc riêng không nằm ở chỗ dưới nơi hai bộ phận sinh dục dính mang nhau, mà chính là hơi thở, giải pháp vuốt ve, làn domain authority nóng bỏng, với đến xúc cảm khác nhau. Phần đa sự khác nhau tuyệt diệu.

Bạn đang xem: Đọc truyện ham muốn tiềm ẩn

“Cộc … Cộc…”

- Vy ơi… Đâu rồi…

Đột nhiên, giờ đồng hồ gõ cửa và giọng Hằng kêu réo vang lên quanh đó cửa. Nguyệt Vy hoảng loạn che miệng mình, phái nữ cuống lên. Hiền khô cũng đỏ mặt e ngại, nhưng lại anh không thích dừng lại. Khoảng thời gian ngắn này, trời có sập xuống anh cũng không kết thúc lại. Anh liên tục ôm ghì lấy phái nữ hì hục.

“Kịch…”

Đột nhiên cánh cửa bật mở, mà lại không mở được hoàn toàn do vướng gai dây xích khóa ngăn lại. Hằng ló ánh mắt vào, khe hở vượt nhỏ, chỉ phiêu lưu đầu giường, gồm mái tóc black óng ả của Nguyệt Vy rung đụng nhẹ nhẹ.

- Nè… Dậy… ngủ hoài vậy cô nương… chuẩn bị hết giờ bữa sớm rồi…

Nguyệt Vy trùm kín miệng mình, phương diện đỏ bừng lên. Tim nàng hy vọng thắt lại. Tích tắc vừa rồi chị em suýt hét lên.

- Dạ… em biết rồi… Em… Em rửa mặt… ra liền… - thiếu nữ nói, giọng run run.

- Rồi… nhanh lên…

Hằng lầu bầm nhỏ. Vứt đi, cũng ko thèm đóng chặt cửa lại.

- nhân hậu ơi… thằng hiền hậu này đi đâu mất rồi nhỉ… - tiếng Hằng vẫn văng vẳng cuối hiên chạy nghe tương đối rõ.

- Trời ơi… Chị Hằng này… Ưm…

Nguyệt Vy đỏ mặt quan sát cánh cửa. Tay nữ giới vẫn đậy miệng cố nén tiếng rên rỉ của mình. Hiền phòng tay ngồi dậy, hạ thể thúc thiệt nhanh. Thiếu nữ nhìn anh như óan trách, mắt đỏ lên, tê dại. Khung hình nàng nhảy cong lên từng đợt, từng đợt, chân quắp đem mông anh. Cơn nao nức khoái dâng lên ào ạt, môi nàng đau đớn giữa nhì hàm răng nghiến chặt.

- Ưmmm… Ahhhh….

Nguyệt Vy hét lên. Thiếu phụ ôm ghì mang anh mặc kệ tất cả. Khung người anh cứng đờ, dương vật giật lên từng hồi, phóng xuất ào ạt nóng sốt đầy ắp bên trong nàng. Cơn đắm say tê đần kéo hai fan như dán chặt vào nhau, lưỡi anh và phái nữ cuốn lấy nhau cuồng nhiệt.

- Vy.. Vy… Chuyện gì vậy ? – Hằng thở hào hển hỏi vội vàng qua khe cửa.

- Dạ… không tồn tại gì… Toilet tất cả con loại gián thôi mà… Hi hi…

- Vy... Vy... Xuống đi...

Chị Hằng dancing lên, tay vẫy liên tục. Dưới đại dương mọi bạn đang quay quần chơi đùa rất hồn nhiên, bất cứ tuổi tác. Cả bãi tắm biển inh ỏi giờ đồng hồ la hét mỉm cười đùa. Thoạt nhìn lướt qua, không có ai nghĩ tốp nam thiếu phụ này là giáo viên, thông thường đạo mạo nghiêm túc. Quang, Lộc đã bắt chặt tay nhau làm cho bệ nhảy đến Thục. Chị hưng phấn cho mặt mũi đỏ bừng lên. Những người dân khác thì phân chia phe tạt nước la hét như vỡ vạc chợ.

Nguyệt Vy mỉm cười chú ý Hiền, anh đang vẫy vẫy tay với nàng. Cô bé xua xua tay từ bỏ chối, rồi ngồi xuống bãi cát. Nữ chống tay lên đầu gối, ánh nhìn trong veo nhìn mọi tín đồ vui vẻ mặt dưới. Nắng và nóng chiều đã sắp tắt, đều cơn gío nhè nhẹ vờn trong mái đầu nàng. Nguyệt Vy vương vãi vai, hít sâu một hơi, vị gío hải dương mằn mang tanh tanh cá tuy vậy làm ý thức nàng sảng khoái.

- Nguyệt Vy...

Đột nhiên một tiếng điện thoại tư vấn của đàn bà từ sau sống lưng nàng vang lên. Nguyệt Vy không thể tinh được quay lại. Tay phái nữ đưa lên đậy ánh mặt trời chiều chói lóa trước mặt. Một dáng người đàn bà lả lướt giỏi đẹp bước tới như hớn hở vui mừng.

- Không phân biệt chị sao ?

Ngọc Hân cười cợt tủm tỉm đứng trước mặt Nguyệt Vy. Cô khoác một bộ nội y xanh dương, cha mảnh tam giác nhỏ tuổi bằng bàn tay, không ôm hết mọi vùng mẫn cảm căng tròn của cơ thể.

- Ah... Chị Ngọc Hân... - Nguyệt Vy vực dậy mừng rỡ.

- Em nghe anh Minh nhắn... Nói chị ra bên ngoài này chơi... Còn đến em cả số chị... Mà em còn chưa kịp gọi... - Nguyệt Vy thân thiết nắm tay Ngọc Hân.

Ngọc Hân ngồi xuống cát bên cạnh Nguyệt Vy. Cô ta chỉ cầm cố theo người một chiếc xách nhỏ dại và mẫu khăn lông.

- Anh Minh không đi theo …Tha hồ nước hen... - Ngọc Hân chợt nháy mắt ngụ ý, hất cằm về mấy ánh mắt hâm mộ của các anh vào trường đang hướng tới nàng.

Nguyệt Vy nhíu mày khó khăn hiểu. Chợt mặt nữ giới hồng lên.

- Chị này... Ko có... đâu… - Nguyệt Vy sợ hãi mặt đỏ bừng lên như bị vạc hiện ăn vụn. - họ đang chú ý chị đó…

- Hi hi... Vậy sao ! – Ngọc Hân cười cười.

- Còn chị thì sao ? Cũng ra đây một mình, không bi thảm ah? - Nguyệt Vy nói lảng qua chuyện khác.

- Ha ha... Sao bi thương được... Cả khu du lịch này thiếu thốn gì bầy ông...

Nguyệt Vy khía cạnh đỏ bừng, há hốc chú ý Ngọc Hân.

- Ha ha... Mắc khuôn khổ gì chứ... Ai mà không có ham muốn... Tình yêu chỉ cần tổ ấm của trung tâm hồn thôi... Không phủ quanh được hết những yên cầu của thể xác.

- y như mấy chàng trai dưới kia... Em yêu cầu thử... Đồng nghiệp nặng mùi vị rất khác... Mà... Lại là giáo dục...Hi hi... Càng thanh cao... Càng lý thú đó... Hi hi... - Ngọc Hân cười ngặc nghẽo.

- Chị Hân... Chị kì thừa đi....

Nguyệt Vy bít mặt, khung người nàng lạnh bừng lên, đôi mắt vô thức quan sát về phía Hiền. Có lẽ Ngọc Hân nói đúng.

- Há há.... Xuống tắm biển khơi nào... Đi…

Ngọc Hân kéo tay Nguyệt Vy đứng lên. Cô gái thóang chần chừ, rồi mím môi kéo cái váy qua đầu. Bên trong nàng khoác một bộ đồ lót màu vàng, vừa mua ở khách sạn, ba mảnh vải tam giác bé dại bé vùng phía đằng trước được ràng buộc thờ ơ bởi hầu hết sợi dây vải mong manh. Nhìn phụ nữ thật hấp dẫn, khêu gợi. Cũng vì tại sao đó, Nguyệt Vy ngồi mãi bên trên bờ không đủ can đảm xuống tắm rửa với các cả nhà trong trường. Nhưng lại đi mặt Ngọc Hân, thiếu nữ cảm nhấn giữa hai người dân có một sự đối đầu và cạnh tranh vô hình. Về nhan sắc, cô ta có lẽ là địch thủ lớn nhất của nàng. Hai bạn ngay tức khắc thu hút góc nhìn của không hề ít người. Nhị người thanh nữ vóc dáng vẻ tuyệt đẹp trong hai bộ bikini xanh vàng. Mọi người một vẻ. Tầm dáng Ngọc Hân thì khêu gợi, quyến rũ. Nguyệt Vy thì thanh cao, mơn mởn sức sống. Cả bãi tắm biển như sáng sủa bừng lên.

Ánh nắng chiều đỏ bừng nhuộm rực cả vùng trời, gío hơi lành lạnh, chỉ từ làn nước biển lớn là nóng áp. Nguyệt Vy mừng cuống cười đùa với Ngọc Hân, thỉnh phảng phất lén liếc hiền hậu xa xa như cố ý trêu chọc anh. Tín đồ tắm biển bước đầu tản về dần. Các anh chị em trong trường cũng ra hiệu cho Nguyệt Vy trước khi kéo nhau đi lên. Nhân từ thoáng do dự nuối tiếc tuy nhiên anh bị quang đãng Lộc lôi kéo lên theo.

- Chị chạm mặt anh Minh khi nào ? - bỗng Nguyệt Vy tảo sang hỏi.

- Hôm qua... - Ngọc Hân trả lời.

- Vậy...

Nguyệt Vy ấp úng, rồi ngưng bặt. Con gái thầm nhẩm đó đúng là đêm thứ nhất nàng không có nhà.

- Hi hi... Muốn hỏi gì ? Hỏi chị gồm làm chuyện đó với ck em không ? - Ngọc Hân nheo mắt.

Nguyệt Vy đỏ mặt, tương đối né tránh ánh mắt của chị ta.

- Có. - Ngọc Hân chồm fan nói nhỏ tuổi vào tai Nguyệt Vy. - nhị lần... Anh ấy cực kỳ giỏi... Hi hi...

Nguyệt Vy mím môi lặng lặng. Người vợ biết mình tránh việc ghen cùng với anh khi bạn dạng thân nàng cũng không duy trì được mình. Mà lại tính ích kỷ như có sẵn trong máu của phụ nữ, con gái không ngăn được bản thân ray rứt khó khăn chịu.

- làm cái gi ghê vậy ? Có cần được như vậy ko ? - Ngọc Hân bĩu môi cúi xuống nhìn gương mặt đỏ bừng của Nguyệt Vy. - không tồn tại chị, anh ta còn đi đâu do dự chừng...

- Em đâu gồm gì... - Nguyệt Vy ngẩng đầu mỉm cười.

- Thôi được rồi... Lần này về tp sài gòn chị mang lại em ngủ với lão ông chồng chị...bù lại... Núm nào ?

- Không... Em ko cần... - Nguyệt Vy la lên, mặt đỏ bừng.

- Lão cũng thích em lắm đó... Mà lại em đẹp nhất quá... Lão xấu hổ thôi... Hi hi...

- Chị... Ko được nói nữa... - Nguyệt Vy lao đến bịt mồm Ngọc Hân.

Xem thêm: Bath & Body Works Sweet Pea Body Splash Review, Bath & Body Works Sweet Pea Fragrances For Women

- Ha ha... - Chị ta vùng ra, chúi bạn lao đi.

__________________

Nguyệt Vy với Ngọc Hân bơi đuổi theo nhau, giờ cười đùa nắc nẻ vang vọng cả bến bãi biển. Khi nhị người tạm dừng thở lếu hển quan sát quanh, vô tình thay nào lại sát sát một nhóm thanh niên. đàn chúng tất cả tám đứa, mặt non choẹt, chừng 15, 16 tuổi. Cả đám đang tháo trần ném bóng đùa giỡn inh ỏi, bỗng ngưng lại đồng loạt quay qua nhìn hai người thanh nữ xinh rất đẹp ngay trước mặt.

Nguyệt Vy do dự chưa biết làm gì, đi vòng hay phải đi xuyên qua đàn chúng. Đột nhiên dây cột loại quần bơi lội của nữ lỏng ra. Nguyệt Vy hoảng hốt, chộp xuống dưới nhưng lại đã muộn.

- Á… Chị... Làm gì vậy ? - Nguyệt Vy gắt lên, với tay núm dành lại.

- Hi hi... - Ngọc Hân cười nắc nẻ, giấu chiếc quần tập bơi của Nguyệt Vy ra sau lưng. - không sao... Tất cả ai thấy đâu... Đúng ko ?

- Trả lại em đi... Đừng giỡn vậy mà... - Nguyệt Vy nài nỉ, mặt đỏ bừng.

- Ha ha... Đây... Chị túa luôn... Được chưa... - Ngọc Hân cúi tín đồ tuột quần bơi lội của mình, đưa ra trước mặt Nguyệt Vy.

- Không... Em ko giỡn như vậy... Trả lại cho em... – Nguyệt Vy chồm đến.

- Bắt được chị hãy nói…

Ngọc Hân nhoài bạn bơi thẳng vào đám bạn teen ngơ ngác trước mặt. Nguyệt Vy há hốc quan sát cặp mông căng tròn bóng sáng của cô vùng vẫy liền kề mặt nước. Con gái cố trườn người theo, nhưng không dám bơi như Ngọc Hân. Khi thanh nữ đến gần sát, Ngọc Hân sẽ núp bạn sau một cậu giới trẻ cao lớn. Hắn cứng đờ bạn mặt đỏ lựng vừa mắc cỡ, vừa phấn khích. Cả đám giới trẻ còn lại, không có bất kì ai bảo ai, lờ đờ tiến giáp hai người. Nhì người thiếu phụ xinh rất đẹp trước mặt, chỉ ngắm nhìn họ đùa giỡn với nhau đã và đang làm tim chúng đập rộn ràn.

- Chị Hân… Đừng có tác dụng vậy mà… Trả đến em… - Nguyệt Vy nề hà nỉ.

cảm xúc trống trải non lạnh mặt dưới, đứng giữa đám giới trẻ nở nang, mạnh bạo làm mặt thiếu phụ đỏ bừng lên.

- Trả gì ? làm cái gi có gì… nhưng mà trả chứ…. – Ngọc Hân tròn đôi mắt nói, nhì tay trống trống rỗng huơ huơ trong ko khí.

- Trời ơi… chị để đâu… trả lại đến em đi mà… - Nguyệt Vy nhăn nhó ao ước khóc.

- Hi hi… Em tên gì ? – Ngọc Hân chồm lên hỏi, ngực cô xay lên cánh tay của cậu bé.

- Dạ… Em… Em là Hiếu… - Cậu bé ấp úng, khía cạnh đỏ như say rượu.

- Em… yêu cầu cậu Hiếu này này… - Ngọc Hân vỗ vỗ vai cậu bạn teen trước mặt mình.

Nguyệt Vy mím môi cách lại, nhìn xuống nước, túi quần short của Hiếu phồng lên tương đối rõ. Cậu ta hít thở nặng nề khăn, ngắt quãng, đầu cúi gằm nhị mắt cũng đăm đăm chú ý xuống nước. Phái nữ chợt đơ mình, nếu thiếu nữ nhìn thấy, vậy đề xuất chăng. Nàng hoảng hốt nhìn xuống, một vùng domain authority thịt trắng sạch mờ ảo của thanh nữ đang trình diện trước đôi mắt cậu ta. Nàng dùng tay, đậy lại.

- Trả mang lại chị đi… - Nguyệt Vy nói nhỏ, phương diện đỏ như búng ra máu.

- Dạ… Đây… - Hiền lo sợ đưa tay vào bên trong túi quần mình.

Đột nhiên, Ngọc Hân tự phía sau, tuột phắt quần Hiếu cho tới đầu gối, vai cô đẩy sống lưng cậu ta thật mạnh. Cả body Hiếu mất thăng bằng đổ ụp lên Nguyệt Vy.

- Áh…

Nguyệt Vy chưa biết rõ chuyện gì, Hiếu vẫn ôm chầm mang nàng. Cậu ta ngã người, vô tình kéo theo Nguyệt Vy đổ nhiều năm xuống biển.

- Không… Buông ra.. Buông ra…

thiếu nữ hoảng hốt, vùng vẫy để đứng lên, tuy nhiên tay thánh thiện cứ níu mang tay nàng, làm cả cơ thể nàng càng chúi xuống nước. Cặp mông tròn lẳng của nàng trưng bày trọn vẹn nhô hẳn lên khía cạnh nước trước góc nhìn khao khát của đám giới trẻ xung quanh. Nguyệt Vy đứng lên, bịt mặt đỏ bừng khó tính lẫn xấu hổ.

- Ha ha… - Ngọc Hân túm luôn luôn cả quần Hiếu với cả hai mảnh áo tắm dồn một viên thật to, thế lên vai.

- Em ko giỡn nữa đâu… Trả lại mang lại em… - Nguyệt Vy mím môi, đôi mắt đỏ lên.

- Hi hi… rồi… trả… ko vui gì hết… - Ngọc Hân bĩu môi, gửi mảnh đồ gia dụng của Nguyệt Vy sang.

Nguyệt Vy nhận lấy cái quần, mặt đỏ bừng. Phái nữ cúi đầu tránh ánh mắt tò tìm phấn khích của mấy cậu bé nhỏ xung quanh. Thiếu phụ vừa cúi bạn xuống, bỗng nhiên nhiên, miếng áo phía bên trên lỏng ra, vuột mất.

- Áh… Chị Hân…

Nguyệt Vy vừa chụp tay bịt ngang ngực mình, thì miếng quần còn chưa kịp mặc vào cấp tốc như chớp lại lọt vào tay Ngọc Hân.

- Ha ha… Đã đùa với chị không được giận… càng giận là càng đại bại thiệt đó… Hi hi… - Ngọc Hân bật cười ham mê thú, tay quay quay nhì mảnh vật dụng của Nguyệt Vy.

Nguyệt Vy tức giận nghiến răng, mặt đỏ bừng, nhị tay đàn bà che ngang ngực, ngồi thấp bên dưới nước. Đột nhiên, phái nữ bật dậy lao vụt đến, ôm chầm mang Ngọc Hân, tay với lấy chiếc áo trong tay cô ta. Cơ mà Ngọc Hân còn nhanh hơn, ném nhì mảnh vật dụng trong tay trực tiếp vào cậu nhỏ nhắn kế bên, tay bịt ngang người mình, giữ lại khư khư miếng áo của mình. Thằng bé xíu đỏ phương diện phấn khích, tay cứng đờ nỗ lực hai miếng đồ bé dại mềm mại trong tay, đôi mắt đờ đẫn nhìn làn domain authority trắng ngần như bạch ngọc của Nguyệt Vy. Người vợ đỏ mặt, thụp người xuống nước. Những ánh nhìn tò mò bao phủ như mong mỏi nhìn chiếu qua mặt nước làm nữ vừa xấu hổ, vừa nhộn nhạo. Đám thanh niên chậm chậm chạp khép lại vòng vây quanh nhị người. Ngọc Hân cười cợt tủm tỉm bao phủ lấy lưng Nguyệt Vy, thì thầm:

- Em nhìn đông đảo cậu tuổi teen này xem... Chúng chắc rằng là học sinh lớp 11,12 của một trường nào đó...

Nguyệt Vy ngửng đầu lên. Người vợ chợt nhận biết từ dịp nào thiếu phụ và Ngọc Hân đang lọt vào giữa vòng vây của mấy đám con trai. Gần như khuôn phương diện non choẹt đỏ bừng, đa số cặp mắt nhìn hai người nửa ngượng ngùng, nửa khao khát.

- Nguyệt Vy... Chị kể em nghe một câu chuyện nhé...

Ngọc Hân thì thào bên tai Nguyệt Vy. Cô gái chợt rùng mình, tua ốc nổi sần lên mọi thân thể. Cảm giác báo cho nữ biết mẩu chuyện của Ngọc Hân rất đen tối, sẽ tác động xấu mang đến nàng. Nhưng thiếu hiểu biết nhiều sao phụ nữ vẫn mong nghe.

- khoảng tầm sáu mon trước... Trong một lần về quê... Chị đã từng cảm giác... Rửa mặt sông trần truồng... Làm tình... Với cùng 1 đám trẻ… chăn trâu... Hi hi...

Nguyệt Vy tảo phắt lại, mặt đỏ bừng chú ý Ngọc Hân hoài nghi nổi.

- đề nghị đó em siêu hạng tượng nổi đâu... đầy đủ cơ thể nhỏ dại nhắn, đen đủi, khỏe khoắn... Mọi bàn tay nhỏ ốm, chai sạn sờ nắn thô bạo mọi thân thể em...

__________________

Ngọc Hân mỉm mỉm cười áp sát fan vào Nguyệt Vy, tay vuốt ve thanh thanh vùng bụng không rườm rà của nàng. Nguyệt Vy nghiến môi, nghĩ đến mẩu chuyện của Ngọc Hân. Chỉ vài bố câu ngắn ngủi tuy thế cũng đủ dựng lên một quan liêu cảnh black tối, hoang đàng cho cực độ.

- những cái lưỡi cấp vàng, lúng túng, các chiếc miệng há to thèm khát, nước miếng chảy nhiều năm day ra cả bầu ngực của em...

tiếng Ngọc Hân vang lên đông đảo đều, tay cô lướt vơi trên thai ngực phập phồng, xay căng dưới cánh tay bít chắn trước ngực Nguyệt Vy. Cơ thể nàng lạnh bừng lên. Cảm hứng nhộn nhạo làm thiếu nữ thổn thức.

- những chiếc dương thứ hồng hào, tươi trẻ, cứng như thép nguội... Hồi phục nhanh tởm khủng... Phần lớn dòng tinh trùng thật nhiều, thật nóng… ồ ạt như mong nhấn chìm em…

Ngọc Hân thanh thanh gỡ cánh tay Nguyệt Vy xuống, tay cô áp lên xoa nắn hai thai vú è trụi của nàng. Tay sót lại của Ngọc Hân bên dưới mặt nước vuốt ve thân hai chân nàng, day nhẹ nhẹ lên nhì mép thịt mềm mại, nóng hừng hực của nàng. Nguyệt Vy mím môi, run rẩy. đột nhiên hơi thở nặng nề liên tiếp áp gần kề vào người, đám bạn teen chen chút nhau bao kín cả hai bạn bên trong. Nguyệt Vy bừng tỉnh, hoảng hốt toan phản khán. Nhưng lại Ngọc Hân lại ngăn phụ nữ lại.

- ko sao... Em có muốn mà...

"Thử một ít đi... Không có bất kì ai biết hết..." giọng nói của Ngọc Hân vang lên trong đầu Nguyệt Vy, từng chút một biến đổi như tiếng nói của chính nàng. Nguyệt Vy thở láo hển, tim chị em đập thật nhanh. Mặt cô bé đỏ bừng, cúi đầu nhìn xuống ngực mình. Bầu vú nàng căng tròn, lập lờ trên mặt nước. Hai ráng vú đỏ hồng nhấp nhô theo nhịp thở. Những khung hình rắn chắn rét hừng hực áp sát khung người trần truồng của nàng, hầu hết vật cứng ngắt cọ vào hạ thể nàng. Không gian như bị rút mất, Nguyệt Vy thở dốc, hớp hớp mất hơi.

- Em thử tưởng tượng đi… đa số khuôn phương diện non trẻ em này… vô cùng quen thuộc… vô cùng quen thuộc…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

  • Lời bài hát trung quốc

  • Cây cần sa hoa tím

  • Chụp ảnh concept ma mị

  • Rp7 xịt sên xe được không

  • x

    Welcome Back!

    Login to your account below

    Retrieve your password

    Please enter your username or email address to reset your password.