ĐỌC TRUYỆN HẠ CHÍ CHƯA ĐẾN

Người ta hay nói "Chàng trai sinh hoạt bên các bạn năm 17 tuổi, sẽ không còn thể mãi ở mặt bạn."Điều kia đúng, mà gồm khi lại chẳng đúng.Ai ở bên ai, chỉ có thời hạn mới trả lời được.Ai ở mặt ai, chỉ rất có thể tự bản thân trải qua để chứng minh.Nếu chỉ lo lắng những điều chưa xảy ra, thì cả đời này, ai hoàn toàn có thể ở mặt ai?“Lập Hạ, hãy thử để mình ở bên cậu được không?”Mùa hạ năm đó, Tiểu bốn đã nói cùng với Lập Hạ như thế.Để rồi tất cả chỉ như nước rã kẽ tay… những gắn kết hóa ý muốn manh như hương thơm thơm cây rã mùi hương năm nào. Thanh xuân của bạn có gì? Thanh xuân của Lập Hạ tất cả màu vẽ, tất cả đam mê, bao gồm khó khăn cũng có thể có nghị lực; có tổn thương cũng đều có những rung chạm đẹp nhất của ngày đầu biết yêu Thanh xuân của Phó Tiểu tứ ẩn sâu trong vẻ ghẻ lạnh đôi chút bất bắt buộc là phần nhiều tâm sự che đi, là sự kiên định đảm bảo an toàn những điều mình nâng niu Thanh xuân của Thất Thất… ừ, cũng rất có thể là không đúng lầm, là ích kỉ, là vì bản thân… Thanh xuân ấy còn có Lục đưa ra Ngang, bao gồm Ngộ Kiến, gồm Đoạn Kiều…Chúng ta đều đi qua những ngày tuổi con trẻ như thế, đều sở hữu riêng cho mình mọi đoạn tx thanh xuân đầy chông chênh đầy té rẽ đầy phần đa “bỏ lỡ”. Và cấp thiết quay trở lại, chúng ta của năm 17 tuổi cũng trở nên không tảo trở lại… Dù sau này còn có nuối tiếc, có đau lòng, có phải rơi nước mắt, nhưng như thế thì đã sao?Họ đang sống không còn mình một trong những năm mon tuổi trẻ em ấy, do đó là đủ."Hạ chí chưa tới" của Quách Kính Minh là bức tranh tuổi trẻ đầy phần nhiều sáng về tối như chính tx thanh xuân của từng người. Có đa số thứ một khi đang qua vẫn là mất đi mãi mãi. Tx thanh xuân cũng thế, tình yêu trẻ trung ấy, tuổi trẻ bồng bột nhưng luôn luôn căng tràn dũng khí ấy… vĩnh viễn chỉ hoàn toàn có thể đến một lần.Thanh xuân ấy mà… bỏ qua một lần đó là nuối nhớ tiếc một đời.

Bạn đang xem: Đọc truyện hạ chí chưa đến

Review Bugi Tokki:Hạ chí chưa tới là mẩu truyện 10 năm tx thanh xuân của Lập Hạ. Trong thanh xuân của cô tất cả Phó tiểu Tư, Lục bỏ ra Ngang, gồm Ngộ Kiến, Trình Thất Thất.Nhớ Thiển Xuyên khu vực Lập Hạ lần đầu gặp mặt gỡ Phó Tiểu tứ và Lục đưa ra Ngang khắp các con đường hầu như rợp bóng mát long nhãn. Ở Thiển Xuyên không tồn tại Hạ Chí, dù cho là khi mặt trời mọc đến chiều cao nào đi nữa, tỏa ra ánh nắng chói chang đến nhường nào, thành phố này vẫn mãi mãi bao gồm một nửa dìu dịu trốn dưới bóng râm màu xanh da trời đậm của các cành long nhãn, ngăn cách trần thế, nhắm mắt lại với hơi thở bình yên. Thanh xuân của Lập Hạ cũng từng có những ngày tháng như vậy này.Họ đa số là những người dân trẻ tuổi, tài năng, nỗ lực cố gắng cho mục tiêu sống của mình. Như chàng họa sỹ Phó Tiểu tư khi còn đến lớp tranh của cậu đã làm được đăng bên trên tạp san nghệ thuật, tuyệt cô thiếu nữ Ngộ Kiến gồm giọng hát rất hay với giấc mơ có tác dụng ca sĩ cứ sau mỗi giờ học là lại chạy mang lại hát phòng trà, Lục đưa ra Ngang không siêng thứ gì dẫu vậy cái nào thì cũng biết, cả Trình Thất Thất cô bạn thân cùng quê đáng yêu dấu của Lập Hạ.Những cô cậu học viên vừa mới lớn vẫn phải đối mặt với hiện nay tàn khốc. Như Trình Thất Thất bởi tham vọng phiên bản thân cô mù cửa hàng lao theo để rồi vứt bỏ từ đầu đến chân bạn thân, tàn phá tương lai của tín đồ khác, hay như Ngộ loài kiến để tiến hành ước mơ 1 mình đi Bắc ghê vừa làm thêm vừa search kiếm cơ hội được tỏa sáng, cả cậu bạn ấm cúng Lục chi Ngang vì đảm bảo người bạn bè của mình nhưng không tiếc phiên bản thân,...Từng tấn thảm kịch cứ cố diễn ra. Vòng xoáy ấy để lại bao nỗi nhớ tiếc nuối vào lòng. Tuổi trẻ không được sức sửa chữa thay thế lỗi lầm, không đủ sức giúp họ vượt qua giông tố.Năm mon ấy rộn rã tiếng cười, hạnh phúc giản đơn, tình bạn đối kháng thuần cơ mà thân thiết, mối tình đầu chớm nở trong sáng như trời xanh. Cũng bao gồm năm mon ấy mà lại lại là nước mắt đầm đìa, chia ly trong đau khổ.

Xem thêm:

Review Lỗ từ bỏ Ngọc:Hạ chí không đến - cái brand name cứ như chẳng lúc nào muốn tới mùa hạ nhằm chẳng yêu cầu xa thầy cô, bằng hữu và ngôi trường lớp. Thanh xuân là một trong chủ đề đang tạo ra sốt dân nghiện sách lẫn phim hình ảnh qua các bộ phim như "Điều hoàn hảo nhất nhất tuổi thanh xuân", "Gửi thời xinh xắn đơn thuần của bọn chúng ta"... Với đây cũng là 1 trong tác phẩm có mẩu truyện cực hay về chủ thể đó. Một Lập Hạ đắm đuối hội họa nhưng vị gia cảnh bần cùng nên buộc phải cố quên đi cầu mơ, một Thất Thất chuẩn bị sẵn sàng làm tất cả vì hạnh phúc của mình, một Ngô Kiến hi sinh cả tuổi trẻ để thực hiện ước mơ ca sĩ, một Phó đái Tư đo đắn gục vấp ngã trước cạnh tranh khăn, một Lục chi Ngang hết mình vì chúng ta bè... Mọi cá nhân mỗi tính chả ai giống như ai. Đây là 1 câu chuyện ý nghĩa sâu sắc nói lên tx thanh xuân đã qua đi chẳng khi nào có thể rước lại được cơ mà chỉ rất có thể hồi tưởng về rất nhiều gì vẫn qua. Tuy kết chuyện khá bi quan nhưng kết bi quan hay vui đều diễn tả được thực lực tài cha của người sáng tác vì kết vui nhiều quá thành ra họ luôn "ảo tưởng" về cuộc sống màu hồng. đề xuất theo ý kiến cá thể mình thì tác giả viết được một cỗ chuyện tất cả kết ai oán hay vui mà hợp lý theo ý tưởng phát minh dẫn dắt chuyện của họ thì phần đa hay cả.
Nghe giờ đồng hồ gió lướt qua vách đá, ta new biết đó là gió.Thấy áng mây trôi qua đỉnh núi, ta mới biết sẽ là mây.Khi yêu thương rồi ta bắt đầu biết đó là yêu.Khi hận rồi ta new biết hận cũng vày yêu.***Mùa hè năm 1998.Ngày mùng 9 tháng Bảy.Bầu trời như bị gió thổi suốt đêm, không một gợn mây, chỉ với lại sắc xanh đơn thuần ngạo nghễ trùm qua đỉnh đầu, cứ như gồm ai đó đã lỡ tay tiến công đổ bình mực, nhuộm vạn vật dụng thành một greed color ngắt.Chiều hôm nay, tia nắng mặt trời vẫn rực rỡ như phần nhiều ngày, hoặc còn tồn tại phần hơn. Cái nóng hầm hập khiến con tín đồ ta chẳng bi lụy nói chuyện, như thể chỉ việc mở miệng thôi đang khè ra lửa, ai nấy đầy đủ cau mày âm thầm lặng lẽ đứng bên dưới tán rã hương (*) sum suê.Sau khi dắt xe ra khỏi bãi, thấy tia nắng chói chang như mong giết người, Phó Tiểu bốn trầm ngâm chần chừ có nên về nhà luôn luôn không, huống bỏ ra cậu vừa mới ra khỏi bài bình chọn Tiếng Anh đáng sợ, khi đang thi, thanh nữ sinh ngồi phía sau còn thường xuyên ho khù khụ khiến cậu súyt chút nữa ko nghe được rõ.Này!Lục Chị Ngang áp lon coca cùng tay cậu, cái giá lạnh truyền thẳng từ lớp domain authority trên cánh tay cho tới tận tim. Phó Tiểu tư nhận đem lon coca, ngửa đầu tu ừng ực, yết hầu vận động lên xuống. Chẳng may bọt nước bị vương bên trên tay, Phó Tiểu tư liền nâng tay ngậm đốt ngón trỏ vào miệng.Lục đưa ra Ngang liếc thấy hành vi của cậu ngay lập tức phát ra hồ hết tiếng ậm ự kỳ quái. Phó Tiểu bốn nhớ cha năm trước, lúc ngửa đầu uống coca, yết hầu của cậu không lộ rõ nạm này, mà lúc bấy giờ cậu vẫn là học viên cuối cấp cho sắp giỏi nghiệp. Mười chín tuổi cũng đã xem như người trưởng thành, chỉ cần hôm như thế nào quên cạo râu là chắc hẳn rằng sẽ xuất hiện thêm những vệt xanh trên cằm. Cậu vẫn nhớ ba năm trước, cậu cũng ngửa đầu uống coca cầm cố này rồi chia ly đám các bạn cấp hai, mọi bạn chỉ vỗ vai nhau cơ mà không nói lời hẹn gặp lại, bởi trong tương lai họ đích thực không hề gặp lại nhau nữa.Ngày này ba năm sau cũng y như cha năm trước, tia nắng mặt trời, mùi hương trong không khí, đến ngay cả những chú chim nháng chốc mất dạng vào rừng cây cũng vẫn vậy, chỉ có những người phải nói lời từ giã là nỗ lực đổi. Lừng khừng lần này, mọi người có biệt tăm như ba năm trước nữa tuyệt không?Phó Tiểu bốn ngẩng đầu quan sát Lục chi Ngang:Này, họ cứ vắt là giỏi nghiệp rồi hả?Lục đưa ra Ngang quan sát cậu, kế tiếp cau mi đáp:Hình như là vậy.Bỗng đám chim bay nháo nhác, giờ đồng hồ đập cánh thường xuyên vọng mọi không trung.Phó Tiểu tư ngoảnh đầu đi không nói gì, hơi nhíu ngươi rồi lại tu coca.Phía trước rất nhiều người đã tụ tập, ai nấy phần lớn mang khuôn mặt đỏ bừng đặc trưng trong mùa hè. Cậu nhớ cơ hội chụp ảnh tốt nghiệp cũng vậy, vì buộc phải đứng xếp sản phẩm dưới tia nắng chói chang đề xuất cả lớp đều cau mày, khuôn mặt ai nấy đỏ gây. Lục bỏ ra Ngang còn nhấn xét một câu siêu sinh động:Như hình ảnh tập thể trước khi đi xông vào vị trí chết.Mọi người đều với vẻ phương diện bi tráng, khí thế chết giả trời xông về phía chiếc cầu độc mộc đã xuống cấp từ lâu, tiếp nối hàng loạt tiếng fan rơi xuống nước vang lên, bọt bong bóng nước bắn trên mặt tựa như những giọt nước mắt. Gương mặt ai nấy đông đảo nhem nhuốc, ấy vậy cơ mà vẫn không cản nổi tín đồ đứng sau thường xuyên xông lên phía trước như những kẻ điên.Sau lúc điểm đỏ của máy ảnh lần lượt lướt qua đôi mắt từng người, nghe tách bóc một tiếng, hoàn thành xuôi, mọi tín đồ liền ùa đi như chim xổ lồng.Ai nấy gần như vội vã chạy về phòng học mở sách xem thêm làm đề chần chừ mệt mỏi. Năm phút sau, thậm chí chẳng ai còn ghi nhớ được vừa nãy fan đứng cạnh bên mình là ai.Chiều hôm đó, tương đối nhiều người cười, cũng rất nhiều bạn khóc, lại có nhiều người im im. Mỗi khi ngày hè tới, phần đa gốc rã mùi hương trong sảnh trường lại trở phải tươi xuất sắc hơn bình thường. Bóng cây dưới ánh nắng tựa như nước mực đủng đỉnh thẩm thấu qua khung cửa, Phó Tiểu bốn nhớ mình với Lục chi Ngang sẽ thiếp đi dưới tán cây này qua tương đối nhiều mùa hè, cho mức ánh nắng và ánh nắng mặt trời hắt bên trên vành đôi mắt mãi không chịu tan.Vậy mà giờ đây lại bất ngờ đột ngột phải rời xa khu vực này.Phó tiểu Tư đột nhớ cho tới một câu nói mà cậu sẽ đọc từ vô cùng lâu: khi rời đi, hãy khiến cho mọi sản phẩm thật đơn giản, hãy khiến cho mọi chuyện lại có tại sao mới sẽ được tha thứ, để chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu.Trình Thất Thất lại vui đùa vui vẻ với mấy người bạn trên bậc thềm sinh sống cổng ngôi trường cũ. Cô bạn này có thể thân thiết với cùng 1 người không quen chỉ trong vòng ba phút, khiến đôi bên thân thiết ôm vai bá cổ như sẽ quen biết mấy trăm năm. Bao gồm điều này khiến cho Phó Tiểu tư vô cùng thắc mắc, bởi cậu cảm thấy nói chuyện với một người không quen là chuyện khôn cùng đáng sợ, cậu thà làm một đề Số học siêu khó khăn còn hơn phải đi làm quen với người lạ. Vị vậy, cậu thường chỉ Trình Thất Thất mà lại nói cùng với Lục bỏ ra Ngang:Cô các bạn đó tốt thật đấy, chẳng bù mang lại tớ từ to tới bé bỏng chỉ tất cả mỗi cậu là bạn.Lần như thế nào Lục đưa ra Ngang cũng mỉm cười khì, bĩu môi đáp:Chẳng qua là cậu ko thể tìm không ra một người bạn giỏi như tớ thôi. 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

  • Nữ sinh trường học wild chap 261

  • Tổng hợp ảnh nude đẹp nhất của những người mẫu ảnh

  • Truyện tranh

  • Học phí ở yg entertainment

  • x

    Welcome Back!

    Login to your account below

    Retrieve your password

    Please enter your username or email address to reset your password.