BỐ ƠI THA CHO CON

Giới thiệu chungVăn bản, tài liệuVăn bản pháp luậtTài liệu healthforinsure.comHoạt động healthforinsure.comHỏi - đáp, trao đổi nghiệp vụThư viện ảnh, video
*
×
*
Đóng
*
Bố ơi! Con muốn đi học

Tại một ngôi nhà nhỏ giữa làng, tiếng gọi vang lên ồn ã...Ông Bảo về đến nhà trong bộ dạng say sỉn, bước chân đến cửa ông đã gọi lớn trong giọng say:

Ông Bảo: Con Hằng đâu? Con Hằng đâu? Ra đây tao bảo.

Bạn đang xem: Bố ơi tha cho con

Vợ ông đang dọn đồ trong bếp, thấy chồng về trong bộ dạng say xỉn, liền chạy ra đỡ và dìu vào nhà.

Bà Bảo: Trời ơi là trời! Ông đi đâu mà giờ mới về? Lại còn say xỉn thế này nữa, rõ khổ, ngày nào cũng vậy. (giọng bà buồn rầu, than vãn).

Ông Bảo bước đi loạng choạng gọi to với giọng say không quan tâm gì đến bà vợ đang dìu mình vào nhà.

Ông Bảo: Không học hành gì cả! Vợ với chả con, đẻ toàn vịt lại bay đi…!

Chả là nhà ông Bảo thuộc hộ nghèo của làng, vợ ông sinh được 4 người con nhưng toàn con gái, còn ông thì quyết đẻ đến khi có thằng cu nối dõi mới thôi.

Bà Bảo (vừa dìu vừa nói): Con nào chả là con, thà nuôi dạy cho tốt còn hơn đẻ nhiều, còn phải nuôi dưỡng con cái, chăm sóc để chúng học hành nên người chứ!

Bà dìu ông vào nhà, ông Bảo thiếp đi vì say, Bà thờ dài và đi ra. Sáng hôm sau, Ông Bảo và Bà Bảo ngồi tại bàn uống nước, Hằng đang đang ngồi đọc chuyện ở hiên bên hè, ông Bảo nói với vợ.

Ông Bảo: Tôi tính rổi, nhà mình nghèo, lại đông con, mà con Hằng cũng đã 13 tuổi-lớn rồi. Nó đi học nữa lấy gì mà nuôi. Nhà 6 miệng ăn chớ ít gì đâu.

Ông Bảo: Hôm qua tôi nghe ông Kiên (xóm trên) nói con gái út của ông ấy còn kém cái Hằng nhà mình hai tuổi mà nó đã kiếm được tiền rồi đấy, mà là tiền triệu chứ không ít đâu, ông ấy còn bảo, nếu tôi đồng ý, ông ấy sẽ giới thiệu cho cái Hằng lên phụ giúp cho quán ăn của người nhà ấy ở trên thị xã…, đi làm vừa có tiền phụ thu nhập cho Bà, đồng thời sau này lớn lên nó cái nghề mà sống. Với lại con gái lớn rồi, cũng phải để cho nó rèn luyện mới trưởng thành được, ý bà thế nào?

Bà Bảo:Nhưng mà nó đang đi học, vợ chồng mình tuy nghèo nhưng phải cố cho nó cái chữ. Có cái chữ nó mới học được nghề, có nghề nghiệp ổn định kiếm sống mới dễ hơn ông ạ! Sao ông lại nói như vậy, thời nay con trai, con gái đều như nhau, còn nào chả là con.

Hằng đang đọc chuyện, nghe bố mẹ bàn việc nghỉ học để đi làm, em bước vào nhà, hai dòng nước mắt, em vừa khóc vừa lay vào vai bố nói.

Hằng: Bố mẹ cho con đi học đi, con sẽ cố gắng sắp xếp thời gian để vừa học vừa giúp bố mẹ. Mẹ nói với bố cho con đi học đi, con không muốn bỏ học đâu.

Ông Bảo: Tao đã quyết rồi, không học hành gì cả. Con gái con đứa đi học cho lắm cũng chẳng để làm gì với lại mày không đi làm lấy đâu tiền, mày ở nhà phụ mẹ đi kiếm tiền, vừa kiếm tiền vừa học nghề, rồi lớn lấy chồng là xong.

Bà Bảo: Ông ạ. Đúng là vợ chồng nhà mình nghèo, mà chả có dư dả gì, xong tôi nghĩ cứ để con Hằng đi học. Nó mà thất học, các em của nó rồi cũng thế thôi. Cái nghèo sẽ lại đeo bám. Tôi sẽ cố kiếm thêm việc làm thêm, rồi tăng gia sản xuất để bố con đỡ khổ. Với lại con Hằng cũng phải cố gắng học cho tốt để bố mẹ nở mặt nở mày ra.

Ông Bảo: Tôi đã quyết định, mẹ con bà không được bàn ngang. Mà bà xem ở cái làng này, đứa con gái nào lớn mà chả phải đi làm, có đứa nào học hành đâu mà vẫn nên người đấy thôi. Tôi đã quyết không được cãi. Từ mai con Hằng nghỉ học đi phụ bếp ở nhà hàng người thân ông Kiên, tôi thu xếp rồi. Làm trái lời là đừng có trách.

Xem thêm: Đọc Truyện 12 Cung Hoàng Đạo Và Ngôi Trường Cấp 2 Chòm Sao Và Ngôi Trường Cấp 3

Nói rồi ông đứng lên đi ra ngoài. Hằng ôm mẹ khóc nức nở.

Tại nhà Hằng, cô giáo và đại diện ban cán sự lớp vừa đến gọi cửa. Mẹ Hằng ra mở cửa mời cô và các bạn của Hằng vào nhà, trong nhà ông Bảo đang ngồi bên chai rượu, cô giáo bước vào nhà chào bố của Hằng.

Cô giáo: Tôi xin giới thiệu tôi là Cô giáo chủ nhiệm của em Hằng, còn đây là các bạn học cùng lớp với em Hằng nhà ta (chỉ tay vào các em). Mấy hôm nay, thấy em Hằng không đi học nên hôm nay chúng tôi đến đây là để thăm gia đình và tìm hiểu lý do tại sao em Hằng lại bỏ học ?

Ông Bảo: Cô biết đấy, nhà tôi nghèo, không có tiền nuôi 4 chị em nó ăn học nên tôi cho nó nghỉ. Thế thôi. Mà cô cũng không cần phải khuyên răn tôi về chuyện bỏ học của nó đâu. Tôi tự giải quyết được việc này.

Cô giáo: Sao anh lại nói như thế. Việc em Hằng đi học là cần thiết lắm, không đơn giản đâu anh.

Ông Bảo: Việc nhà tôi tôi lo, không cần cô nói vào.

Cô giáo: Em biết nhà anh kinh tế khó khăn nên anh mới cư xử như vậy, em biết anh cũng đau lòng lắm, làm cha làm mẹ ai chả muốn con cái học đàng hoàng, sau này có công ăn việc làm ổn định và làm người nhưng …

Ông Bảo: Thôi, cô không cần giải thích.

Cô giáo: Anh chị nhìn xem, em Hằng mới chỉ 13 tuổi, cái tuổi của cháu phải được ăn học, vui chơi… việc anh chị bắt cháu bỏ học và bắt cháu đi làm là lỗi của những người làm cha làm mẹ và vi phạm về quyền và nghĩa vụ của trẻ em.

Ông Bảo: Cái gì? Trẻ em mà cũng có quyền nữa à? Quyền là ở tôi.

Cô giáo bình tình, nhẹ nhàng giải thích thuyết phục ông Bảo.

Cô giáo: Theo quy định của Luật trẻ em năm 2016 tại Điều 16 và 26 thì trẻ em có quyền được giáo dục, học tập và phát triển năng khiếu; Quyền được bảo vệ để không bị bóc lột sức lao động. Pháp luật cũng nghiêm cấm các hành vi sử dụng lao động trẻ em, sử dụng trẻ em làm công việc nặng nhọc, nguy hiểm hoặc những công việc khác trái với quy định của pháp luật về lao động, rồi cản trở việc học tập của trẻ em…

Cô giáo: Anh Bảo ạ, tôi mong anh suy nghĩ lại, đồng ý cho cháu Hằng trở lại lớp học. Trẻ em như búp trên cành, biết ăn, biết ngủ, biết học hành là ngoan. Trẻ em là tương lai của đất nước. Để phát triển những mầm non tương lai không những gia đình, nhà trường mà toàn xã hội cũng phải quan tâm giáo dục và tạo điều kiện đẻ được phát triển. Trong lớp, em Hằng là một học sinh giỏi, anh chị nên tiếp tục cho cháu đi học, vì chỉ có học mới là cánh cửa mở ra tri thức và sẽ là đôi cánh chắp cánh ước mơ thoát nghèo.

Bà Bảo: Ông ơi! Cô giáo nói đúng đó. Tôi đã nói ông rồi mà ông đâu có nghe tôi đâu nên mới đến cơ sự này. Thôi thì vì con, nể lời cô giáo, ông cho con Hằng đi học trở lại đi. Tôi sẽ cố gắng làm thêm việc phụ để có thêm thu nhập, chi tiêu tằn tiện để nó được đi học.

Nghe cô giáo và vợ thuyết phục, ông Bảo ngồi trầm ngâm, rồi thấy mình làm vậy là có lỗi với con, ông đi lại bên con gái, giọng nói của ông dịu xuống.

Ông Bảo: Ừ thì… cũng chỉ vì nhà mình nghèo, con đông như thế này lấy tiền đâu mà đi học hả con, cho con đi làm bố cũng thương lắm.

Hằng phấn khởi chạy lại ôm bố: Bố! Con cám ơn bố! Con muốn đi học lắm. Con sẽ cố gắng học thật tốt để không phụ lòng bố mẹ và thầy cô. Con sẽ phụ giúp bố mẹ những việc gia đình để bố mẹ đỡ khổ. Bố cho con đi học trở lại nhé.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

  • Hải ly và rái cá

  • Con rể và mẹ vợ tìm thấy nhau trong màn đêm u tối

  • Cách sắp xếp vật liệu lọc bể cá rồng

  • Ngân 98 và 2 quả chuối siêu to khổng lồ

  • x

    Welcome Back!

    Login to your account below

    Retrieve your password

    Please enter your username or email address to reset your password.